Posts

Showing posts from December, 2016

Mất trí nhớ - chap 12

Image
Chap 12 Một trong số các khách hàng thân thiết của công ty Seung Hyun là David Yu, một thương nhân từ Trung Quốc. Anh ta hay đi bar cùng cậu, và khi cậu sang Trung Quốc công tác cũng được anh ta đón tiếp nhiệt tình.

101 Drug - chap 6

Image
Chap 6. Noel Noel đầu tiên của tôi và Seung Hyun ở SK. Tuyết phủ trắng xóa, Top chỉ đạo mọi người chăng đèn dây lên khắp mái nhà, các căn phòng và ngoài vườn cây. Không khí Giáng sinh rực rỡ khắp nơi, tôi bắt tay vào thiết kế quần áo đón Giáng sinh không chỉ cho cậu, mà còn cả Young Bae và Hyorin nữa. Top và Dae Sung thì miễn đi. Họ không bao giờ mặc quần áo của tôi cả. Seung Hyun ngồi đọc Harry Potter trên bậc ghế nhỏ cạnh cửa sổ, còn tôi thì dẫm máy may, đi đường chỉ "tạch tạch". Cũng có lúc cậu sẽ sang phòng tôi, chứ không hoàn toàn tôi sẽ sang phòng cậu nữa. Seung Hyun cũng ít nói như mọi ngày. Nhưng thay vì cậu lạnh lùng chỉ ru rú trong phòng. Giờ cậu bắt đầu ra ngoài nhiều hơn.

Chuyện ru ngủ của mèo con - Chap 4

Image
4. Nàng tiên cá - part 2 Từ Khi Jong Hoon đầu thai đến giờ, đã tròn 20 năm dưới trần gian. Cậu ca sỹ và trưởng nhóm nhạc đình đám năm xưa, giờ đã giải nghệ, chuyển về sống với nhau. Việc kinh doanh của cậu ca sỹ vẫn rất tốt, còn trưởng nhóm thì vẫn rất mát tay sáng tác ra các ca khúc bất hủ. Nhưng Seung Ri không chỉ quan tâm đến họ, còn quan tâm đến cậu nhóc Jong Hoon kia nữa.

Chuyện ru ngủ của mèo con - chap 3

Image
3. Nàng tiên cá - Part 1 Seung Hyun độ chừng 13 tuổi người. Nếu biến thành mèo, cậu mới chỉ ăn được đồ ăn mềm mà thôi. Nhưng Nấm mèo bà bà quyết định để cậu ở dạng người, rồi nuôi cậu ăn uống, đi đứng nói chuyện cho dễ. Sau khi được nuôi nấng bằng đô ăn của con người, Seung Hyun trở nên cứng cáp hơn hẳn. Nhưng con người phát triển bằng năm chứ không tính theo tháng như mèo. Thế nên Nấm mèo bà bà lại nghĩ, hay để nó làm mèo con, nuôi mấy tháng lớn cho nhanh rồi cho làm người? Ý định này bị Ji Yong nhìn thấu, anh gầm gừ bà già rằng bắt một thằng bé phải lớn nhanh chỉ để lao động làm việc nhà thật quá đáng. Trong khi bà ấy giàu thế cơ mà? Thuê giúp việc luôn đi?

101 Drugs - Chap 5

Image
Chap 5 Sa la la Phòng của Seung Hyun tràn ngập khói thuốc.  Trước khi vào đây, thỉnh thoảng tôi có hút cần. Cảm giác lâng lâng rất thoải mái, sau đó, mọi ý tưởng thiết kế thời trang tuôn ra ào ạt. Nói không ngoa chứ thương hiệu thời trang của tôi rất phát đạt. Không có tập đoàn lớn chống lưng, không có thuê người nổi tiếng PR. Toàn là các biểu tượng thời trang tìm đến cửa hàng của tôi để mua hàng đấy chứ.  Thế nhưng vào đây, Top chỉ cho bọn tôi dùng rượu, thuốc ngủ. Không thuốc lắc, không cần sa. Mà vape thì lại quá nhạt.

One shot - Nghe mưa

Image
Nghe mưa  (Coffee boy 2) "Em ơi đừng nghe, mưa rơi một mình Em ơi gọi anh qua chơi cùng mình trời mưa buồn lắm em ơi.. trời mưa buồn lắm em à... trời mưa mình nghe với nhau" Vào hồi mùa thu, khi tôi viết giấy kẹp vào quyển sách Coffee boy trong thư viện cùng một thằng nhóc khóa dưới. Thời tiết tuy mát mẻ, nhưng khí hậu khác hẳn với Seoul: mùa thu không chỉ lá rụng, còn hay mưa nữa, buồn thối ruột. Khi đó, Seng Hyun đã viết rằng - Trời mưa ở Gwang Ju buồn lắm, ngắm mưa 1 mình càng buồn - Tôi tưởng chỉ tôi mới đến thì mới buồn chứ? Cậu sống ở đây từ bé cũng thấy buồn sao? - Không hẳn là từ bé. Sau khi bố tôi bị phá sản cả nhà mới chuyển về đây - Tôi cũng phải về đây cùng gia đình vì ông bà ốm, ở đây chán thật đấy, không như Seoul - Nếu không muốn buồn khi trời mưa, thì hãy tìm ai đó ở cùng ý - Cậu thường ở cùng ai? - Con mèo nhà tôi? Đúng là thằng nhóc dở hơi! Tôi phì cười, nhưng mà...đồ dở hơi còn có con mèo. còn tôi chẳng có gì cả. - Tôi còn